惜余春赋的拼音版

  • chūn
  • bái
  •  
     
     
     
      
     
    tiān
     
    zhī
    wéi
    lìng
    běi
    dǒu
    ér
    zhī
    chūn
    huí
    zhǐ
    dōng
    fāng
    shuǐ
    dàng
    yàng
    lán
    wēi
    ruí
    hóng
    fāng
    shì
    dēng
    gāo
    ér
    wàng
    yuǎn
    yún
    hǎi
    zhī
    wēi
    máng
    hún
    duàn
    lèi
    liú
    jiá
    chéng
    háng
    yín
    qīng
    fēng
    ér
    yǒng
    cāng
    láng
    huái
    dòng
    怀
    tíng
    bēi
    xiāo
    xiāng
    xīn
    zhī
    piāo
    miǎo
    chūn
    fēng
    ér
    piāo
    yáng
    piāo
    yáng
    xiàn
    niàn
    jiā
    zhǎn
    píng
    yuán
    ài
    fāng
    cǎo
    jiǎn
    chūn
    zhī
    jiāng
    lán
    měi
    wèi
    hèn
    qiǎn
  •  
     
     
     
      
     
    hàn
     
    zhī
    jiāng
    zhī
    tán
    yáo
    cǎo
    kān
    xiǎng
    yóu
    xiàn
    běi
    chóu
    zi
    xiāng
    nán
    hèn
    xīn
    yūn
    yūn
    miǎo
    miǎo
    yōu
    fēn
    fēn
    wèi
    qíng
    shuǐ
    jié
    chǔ
    mèng
    yáng
    yún
    chūn
    měi
    guī
    huā
    kāi
    huā
    lán
    chūn
    gǎi
    tàn
    cháng
    zhī
    liú
    chūn
    sòng
    chí
    dōng
    hǎi
    chūn
    liú
    shí
    shī
    lǎo
    shuāi
    hèn
    guà
    zhǎng
    shéng
    qīng
    tiān
    fēi
    西
    zhī
    bái
  •  
     
     
     
      
     
    ruò
     
    yǒu
    rén
    qíng
    xiāng
    qīn
    nán
    guó
    wǎng
    qín
    西
    jiàn
    yóu
    zhī
    héng
    wǎng
    chūn
    huī
    liú
    rén
    chén
    yín
    āi
    zhí
    zhú
    shāng
    bié
    sòng
    háng
    zhī
    jiāng
    yuǎn
    kàn
    zhēng
    hóng
    zhī
    鸿
    shāo
    miè
    zuì
    chóu
    xīn
    chuí
    yáng
    suí
    róu
    tiáo
    jiū
    jié
    wàng
    jūn
    jiē
    héng
    lèi
    yuàn
    chūn
    huá
    yáo
    yǐng
    míng
    yuè
    sòng
    jūn
    tiān
李白介绍和李白诗词大全

李白

李白,字太白,号青莲居士,唐朝诗人,有“诗仙”之称,伟大的浪漫主义诗人。汉族,出生于剑南道之绵州(今四川绵阳江油市青莲乡),一说生于西域碎叶城(今吉尔吉斯斯坦托克马克),5岁随父迁至剑南道之绵州(巴西郡......
复制作者 李白
猜您喜欢

颂一百则 其九十一

形式:

尽大地是药,古今何太错。 闭门不造车,通途自寥廓。 错错,鼻孔辽天亦穿却。

复制 释重显 《颂一百则 其九十一》

颂一百则 其九十七

形式:

泥佛不度水,神光照天地。 立雪如未休,何人不雕伪。 金佛不度炉,人来访紫胡。 牌中数个字,清风何处无。 木佛不度火,常思破灶堕。 杖子忽击著,方知辜负我。

复制 释重显 《颂一百则 其九十七》
类型:

颂一百则 其二十

形式:

龙牙山里龙无眼,死水何曾振古风。 禅板蒲团不能用,只应分付与卢公。

复制 释重显 《颂一百则 其二十》

颂一百则 其二十五

形式:

曾骑铁马入重城,敕下传闻六国清。 犹握金鞭问归容,夜深谁共御街行。

复制 释重显 《颂一百则 其二十五》

颂一百则 其四十一

形式:

闻见觉知非一一,山河不在镜中观。 霜天月落夜将半,谁共澄潭照影寒。

复制 释重显 《颂一百则 其四十一》
唐诗三百首 | 小学古诗大全 | 初中古诗 | 高中古诗 | 古诗三百首 | 宋词三百首 | 李白诗词大全 |

微信扫一扫

校园文学诗词